Giăng 20:24–31
Nhưng các việc nầy được ghi chép để anh em tin. — Giăng 20:31
“Chúa là ngọn tháp cao của tôi… Chúng tôi hát khi rời trại.” Vào ngày 7/9/1943, Etty Hillesum đã viết những lời đó trên tấm bưu thiếp và ném nó từ tàu hỏa. Đó là lời cuối cùng của cô được ghi lại. Vào ngày 30/11/1943, cô bị sát hại tại trại tập trung Auschwitz. Sau đó, nhật ký của Hillesum về những trải nghiệm của cô trong trại tập trung đã được dịch và xuất bản. Chúng ghi lại góc nhìn của cô về những điều khủng khiếp trong suốt thời gian Đức Quốc xã chiếm đóng, cùng với vẻ đẹp trong thế giới của Chúa. Nhật ký của cô được dịch sang 67 thứ tiếng – là món quà dành cho tất cả những ai đọc và tin vào điều tốt đẹp cũng như tồi tệ.
Sứ đồ Giăng không né tránh thực tế khắc nghiệt trong cuộc đời của Chúa Jêsus trên đất; ông viết về những điều tốt mà Chúa Jêsus đã làm và cả những thử thách mà Ngài phải đối diện. Những lời cuối cùng trong sách Phúc Âm của ông bày tỏ về mục đích của cuốn sách mang tên ông. Chúa Jêsus đã thực hiện “nhiều dấu lạ khác… mà không [được Giăng] ghi chép” (20:30). Nhưng theo ông, những điều này “được ghi chép để anh em tin” (c.31). “Nhật ký” của Giăng kết thúc với dòng ghi chú về niềm hân hoan: “Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời”. Những lời đáng tin cậy đó cho chúng ta cơ hội để tin và “nhờ danh Ngài mà được sự sống”.
Các sách Phúc Âm là nhật ký tường thuật về tình yêu của Chúa dành cho chúng ta. Đó là những lời để đọc, để tin và chia sẻ, vì lời ấy dẫn chúng ta đến sự sống, đến Đấng Christ.
Bạn sẽ thay đổi cách đọc sách Phúc Âm như thế nào nếu bạn coi những sách ấy là nhật ký? Bạn được dẫn dắt đến tấm lòng của Đấng Christ qua các sách ấy ra sao?
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã ban cho chúng con có Kinh Thánh, được viết ra bởi những bàn tay trung tín để con có thể tin và được sự sống.
Bởi John Blase
www.hoithanhvuonnhoaz.com