Môi-se thưa: “Nếu chính Ngài không cùng đi, xin đừng đem chúng con lên khỏi đây” – Xuất 33:15.
Người ta có thể trải nghiệm thành công mà không cần đến sự hiện diện của Chúa chăng? Nếu thành công là điều rất quan trọng đối với bạn, bạn có thể bị cám dỗ chọn thành công thay vì chọn quan hệ với Chúa chăng? Khi xưa Chúa hứa sai một thiên sứ cùng đi với đoàn dân Do-thái vào Đất Hứa để đảm bảo mỗi chuyến ra quân đều được đắc thắng, không quân lực nước nào chống nổi, không thành trì nào ngăn cản bước tiến của dân Chúa.
Của cải đất đai hiện ra trước mắt họ. Tất cả những gì họ ước mơ bày ngay trước mắt, chờ họ chiếm lĩnh, nhưng chỉ một điều thiếu vắng, đó là hiện diện của Chúa. Lúc ấy Chúa phán bảo rằng, họ là dân tộc bướng bỉnh, Chúa sẽ không đi với họ khi lòng họ cách xa Ngài.
Hành trình bốn mươi năm trong sa mạc là lịch sử phản chống Chúa liên tục. Dân Chúa luôn bị quở trách là cứng đầu, khó dạy và không tin cậy Chúa. Thái độ này phản ánh qua cách họ đối xử với Môi-se là người đại diện của Chúa để lãnh đạo cuộc xuất hành Ai-cập.
Môi se là người rất khôn ngoan, nhận thấy rằng thành công lớn hay nhỏ, bất cứ cỡ độ nào cũng không thể gạt bỏ Chúa sang một bên được. Ông biết rõ các thành công mà Chúa không cho phép xảy ra, sẽ tàn rụi nhanh chóng với thời gian. Môi-se biết quan hệ với Chúa là đảm bảo cho thành công. Trong khi đó trần gian coi thành công là do những người lãnh đạo tài giỏi hoặc là may rủi.
Bạn có thỏa mãn với thành công, quyền lực, giàu sang mà không cần đến Chúa chăng? Hay bạn có thể bằng lòng đến với Chúa, lập lại quan hệ thân thiết với Chúa dù không đạt đến những điều mà bạn trông mong? Lựa chọn này rất quan trọng vì do đó mà biết được bạn có thật sự mời Chúa làm chủ cuộc đời mình hay không.
(Sưu tầm)