Suzie là một thanh nữ thuộc tộc hươu cao cổ, nàng sống ở công viên Haller, Mombasa, có quốc tịch Kenya (Châu Phi). Không biết bằng cách nào đó, Suzie “lượm” được một cái vỏ của bánh xe hơi. Có thể do một nhân loài nào đó đã xả rác bừa bãi vào nơi ở của nàng. Cô nàng đã tròng thử cái vỏ bánh xe vào cổ. Và như chiếc giày của hoàng tử dành cho Lọ Lem, chiếc vỏ bánh xe vừa y cái cổ dài ba… mươi ngấn của Suzie. Từ đó, nàng có một sợi “dây chuyền” rất mô-đen, làm từ cao su.
Người ta thường nói, giống cái là phái đẹp. Ðể không hổ thẹn với danh xưng đó, không ít phụ nữ đã làm đẹp bất chấp, từ phẫu thuật thẩm mỹ vô độ đến vận vào cơ thể những “gu” thời trang “phang” luôn thời… tiết. Như bản thân tôi, dù phần lớn thời gian sinh sống ở miền đất chỉ có hai mùa nóng và rất nóng – Sài Gòn, nhưng tôi rất mê những bộ đầm làm từ vải tweed – loại vải được đan từ len, từ bố, từ cotton… thành phẩm còn dày hơn cả da mặt tôi. Không chỉ riêng tôi, ở Sài Gòn, chúng ta sẽ không khó để nhìn thấy các cô gái khoác áo len ra đường giữa mùa Hè 40oC (khoảng 104oF). Hoặc ở mùa Ðông các xứ lạnh, cũng không khó để tìm ra vài cô gái với váy ngắn ngang đùi…
Suzie cũng là giống cái, vì vậy nàng cũng “mến” sợi “dây chuyền” có một không hai mới “sắm” quá trời, đeo đi khoe khắp nơi. Dù đôi khi cũng khó chịu. Bởi, như mọi con cái khác, ngoài đam mê thời trang thì Suzie còn đam mê ẩm thực. Vì vậy, khi số đo vòng cổ cao ba mươi ngấn của nàng ngày càng bự ra, đồng thời sợi «dây chuyền» bằng vỏ bánh xe ngày càng thít chặt vào da, gây ma sát, tạo ra những vết thương quanh cổ Suzie.
Rất may, Suzie không ở Việt Nam. Nên nàng không bị con người làm thịt để “cứu” lấy… chiếc vỏ bánh xe bị nàng “chiếm dụng”. Thay vào đó, nàng “bị”… cướp! – Các nhân viên cứu hộ hay tin, đã rình rập, rồi bắn lén một mũi tên đặc biệt chứa lượng thuốc gây mê (phù hợp với kích thước của Suzie). Sau đó, họ cưa chiếc vỏ bánh xe hơi, làm sạch kỹ càng vết thương quanh cổ Suzie, bôi thuốc sát trùng, phun thuốc kháng sinh và cuối cùng là đắp đất sét xanh (hợp chất tự nhiên giúp vết thương mau lành cho hươu cao cổ). Họ cũng tiêm thuốc kháng sinh và kháng viêm cho Suzie, mà không thèm hỏi ý “chính chủ”.
Sau khi tỉnh dậy, do bất thình lình nhìn thấy quá nhiều con người nên Suzie bỏ chạy thục mạng, quên luôn cái “dây chuyền”. Sau khi “hoàn hồn”, nàng mới phát hiện mình vừa bị “cướp”. Mấy ngày sau, cô nàng cứ quanh quẩn tại “hiện trường” vụ án, tìm hoài sợi dây chuyền của mình mà không thể ngờ rằng, những “tên cướp” kia cực kỳ “trơ trẽn”. Không những “cướp” nữ trang của Suzie mà còn quay phim lại toàn bộ quá trình, đăng lên mạng. Cho toàn thế giới biết đến “vụ án” trên. Nếu Suzie mà giỏi “ngoại ngữ”, chắc khóc hết nước mắt khi đọc được những tin và bình luận liên quan đến mình!
Khi con người hân hoan khoe khoang mình đã “cứu” được cái cổ xinh đẹp của Suzie, họ có nghĩ: nếu không có con người xâm phạm nơi ở, sẽ không có cái vỏ bánh xe hơi lăn vào… cổ Suzie. Không có cái «dây chuyền» bất đắc dĩ đó, Suzie đâu cần «giải cứu», đâu cần lên báo, đâu cần nổi tiếng… Vì nàng đâu có biết «ngoại ngữ» của nhân loại (cũng không có nhu cầu biết)! Ngoài ra, một báo cáo của năm 2019 cho hay, «nhờ» bàn tay của con người mà 1/3 hệ thực vật của Châu Phi (quê của Suzie) bị tàn phá và trên đà tuyệt chủng.
(Sưu tầm)
Xem thêm tại trang: www.hoithanhvuonnhoaz.com