Lu-ca 2:8–20
“Sáng Danh Chúa trên các tầng trời rất cao.Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!” (câu 14).
Câu chuyện Giáng Sinh do Bác sĩ Lu-ca kể lại có hai sự kiện chúng ta cần lưu ý. Thứ nhất, trong câu 8–14, sau khi một thiên sứ loan báo tin vui mừng lớn cho muôn dân, thì tiếp đến là muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó hợp thành một dàn hợp ca cùng nhau ca ngợi Chúa trong câu 14: “Sáng Danh Chúa trên các tầng trời rất cao. Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!”
Thứ hai, sau khi các anh chăn chiên nghe lời thiên sứ báo tin, họ vội vàng tìm gặp Chúa, kể lại mọi điều họ đã nghe thiên sứ nói về Con Trẻ; câu 20 cho biết: “Các người chăn chiên trở về, làm sáng danh và ngợi khen Đức Chúa Trời về mọi điều mình đã nghe và thấy, y như lời đã bảo trước cùng mình.” Dĩ nhiên, các anh chăn chiên không chỉ ca ngợi và tôn vinh Đức Chúa Trời với nhau, nhưng trước một sự kiện lạ lùng như vậy, chắc chắn họ sẽ không yên lặng mà sẽ tiếp tục ca ngợi và tôn vinh Chúa cho nhiều người khác biết nữa “đúng như lời đã bảo trước cùng mình,” đó là lời báo chỉ dẫn dấu hiệu cho họ nhận biết đúng Đấng Cứu Thế, và lời báo trước này chính là tin mừng lớn cho muôn dân.
Qua hai sự kiện trên, chúng ta thấy Đấng Cứu Chuộc và đối tượng cứu chuộc được đặc biệt chú trọng trong Lễ Giáng Sinh đầu tiên. Thiên sứ báo tin cùng muôn vàn thiên binh đã tôn vinh Chúa một bài ca bất hủ:
“Sáng Danh Chúa trên các tầng trời rất cao, Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người.”
Các anh chăn chiên đi đến gặp Chúa, rồi trở về loan báo tin mừng cho người. Bài hát của thiên sứ, thái độ của người chăn, tất cả giống nhau ở chỗ trước hết là Chúa, sau đó đến con người. Hai trọng tâm này không độc lập nhưng là một tiến trình liên tục nối kết nhau theo đúng trình tự. Chúa Giáng Sinh để cứu con người. Chúng ta bởi đức tin được gặp Chúa là để ra đi gieo niềm tin cho người. Nếu cứ chú tâm vào Chúa mà thôi, thì chẳng khác nào chúng ta lên núi ẩn tu. Nếu chỉ chú trọng vào con người mà quên Chúa thì coi chừng chúng ta đang làm công đức và phục vụ với sức riêng của mình chứ không phải với quyền năng của Chúa Thánh Linh.
Kỷ niệm Chúa Giáng Sinh là dịp để chúng ta quay về với Chúa rồi tiếp tục hướng đến con người trong sự truyền rao Danh Ngài. Xin đừng đến với lễ Giáng Sinh chỉ vì ngày lễ, nhưng vì Chúa và vì người.
Lạy Chúa, đôi khi con chỉ kỷ niệm Chúa Giáng Sinh vì Chúa mà không chú ý đến người. Xin giúp con biết rao truyền tình yêu giáng thế của Chúa đến với nhiều người chung quanh con.
(Văn Phẩm Nguồn Sống)
Sưu tầm: www.hoithanhvuonnhoaz.com