Năm vừa qua là một năm đầy khó khăn bi đát, đem lại nhiều đau thương cho nhân loại. Dịch lệ, chiến tranh, động đất, lụt lội, gia đình tan nát, người thân qua đời… làm cho nhiều người đau khổ càng đau khổ hơn. Các vấn đề nhiên liệu và kinh tế vượt khỏi tầm kiểm soát của các chuyên gia.
Ngày nay những ai từng theo dõi tin tức hằng ngày đều phải nhận rằng nhân loại đang đi trong bóng đêm âm u. Có quá nhiều nan đề không lối thoát. Những người ưu tư về thời thế nhất đều thất vọng vì không tìm được phương cách nào để thoát khỏi tình trạng bế tắc này. Tất cả đều kết luận rằng thiên hạ không những đang đi trong bóng đêm mà còn từ bóng đêm rơi vào vực thẳm.
Lễ Giáng Sinh sắp đến, chúng ta cùng ôn lại lời của Tiên tri Ê-sai 800 năm trước ngày Chúa Giê-xu giáng trần, đã được ghi lại trong Ê-sai 9:1: “Dân đi trong nơi tối tăm đã thấy sự sáng lớn.” Qua câu này, chúng ta hiểu ngay rằng nhà tiên tri nhắm đến ngày Giáng Sinh, đến lời hứa của Đức Chúa Trời sẽ sai Đấng Cứu Thế xuống trần soi sáng thế gian. Và khi Chúa vào đời cũng là lúc Nước Trời nhập vào trần thế. Lời báo trước của Tiên tri Ê-sai chẳng khác nào tiếng kèn từ trên chóp của tháp canh loan báo cho thế gian vô vọng này rằng Vua Hòa Bình sắp đến. Bao năm qua loài người không biết gì về Chúa. Không những họ không biết Chúa mà còn muốn gạt Chúa ra khỏi trần gian nữa! Đã có nhiều tổ chức công kích Cơ Đốc giáo. Họ không tin Thiên Chúa. Họ đặt đức tin vào con người. Giáo điều của họ là “con người là Chúa của đời mình.”
Tư tưởng ấy nẩy sinh từ bản chất tự tôn của con người. Từ nhỏ, nhiều người được dạy: Chẳng hề có tội lỗi, con người chỉ có một lỗi nhỏ là ích kỷ, nhưng lỗi này dần dà sẽ được thời gian tẩy xóa. Tư tưởng ấy được lòng vị kỷ trong mọi người tán thưởng. Thế là con người nghĩ rằng chẳng cần thần thánh nào cứu rỗi, chẳng cần thập tự giá cũng có thể trở nên cao trọng.
Lễ Giáng Sinh không chỉ là một ngày đặc biệt trong năm, không phải chỉ là một ngày để vui chơi mà là một dịp để kỷ niệm ngày Chúa Giê-xu giáng trần. Trong ngày ấy thiên đàng rộn vang tiếng hát, các ngôi sao đêm sáng hơn mọi khi. Đó là thời điểm đặc biệt cho sự giáng trần của con Đức Chúa Trời là Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chính Chúa Giê-xu đã tuyên phán: “Con Người đã đến tìm và cứu người bị hư mất” (Lu-ca 19:10). Đó là một sứ điệp mà loài người phải biết “Đấng Thánh trên trời đã xuống làm người. Trời và đất giao hòa với nhau.” Đức Chúa Trời không để cho chúng ta lạc lỏng cô đơn. Ngài có một kế hoạch cụ thể để cứu rỗi con người khỏi vòng lầm lạc.
Khi Chúa Giê-xu đến thì xã hội con người cũng có những nan đề y như những nan đề chúng ta đang vật lộn. Có người tưởng rằng xã hội ngày xưa không rắc rối như ngày nay. Không phải thế đâu! Xã hội ngày xưa cũng có những nan đề giống như chúng ta vậy.
Chính lúc trần gian đang đối diện với những nan đề của xã hội thì Chúa Giê-xu giáng trần. Hãy nghe lời phán của Chúa Giê-xu: “Hỡi những người mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các con được yên nghỉ.” Với những người sống trong buồn thảm, Ngài phán: “Ta đến để các con được sống và sống sung mãn” (Giăng 10:10). Với những người bị dằn vặt bởi tội lỗi, Ngài phán: “Hỡi con, hãy vững lòng, tội lỗi con đã được tha” (Ma-thi-ơ 9:2).
Giáng Sinh nghĩa là Em-ma-nu-ên, Thiên Chúa ở cùng chúng ta, đã đến, và chúng ta “không còn đi trong tối tăm nữa mà đã thấy sự sáng lớn” (Ê-sai 9:1). Chúng ta không còn cô đơn nữa mà đã có Chúa ở cùng (Ma-thi-ơ 1:23). Sự hy sinh của Chúa Giê-xu trên cây thập tự đã tẩy sạch quá khứ thấp hèn của chúng ta, đã khiến tương lai của chúng ta thành những ngày đắc thắng, và đã nhận chúng ta làm con cái trong đại gia đình của Ngài, cùng chung hưởng vinh quang và cơ nghiệp trên Nước Trời.
Giáng sinh cũng còn có nghĩa là Chúa Cứu Thế đến giữa đêm tăm tối buồn phiền và đau khổ của chúng ta để nhẹ nhàng an ủi: “Ta đến với con đây, Ta sẽ gánh hết nỗi đau buồn của con.” Ý nghĩa thật sự của Lễ Giáng Sinh là ở đó. Bạn sẵn sàng và thật sự tiếp nhận Chúa Cứu Thế vào lòng mình chưa?
Trong cuộc chiến tranh Triều Tiên, Mục sư Billy Graham và Mục Sư Grady Wilson chủ trì kỳ lễ Giáng Sinh ngoài mặt trận. Có một chiến sĩ Thủy Quân Lục Chiến đang trải qua những giây phút cuối cùng tại một bệnh viện dã chiến. Một vị mục sư tuyên úy hối hả băng qua ngọn đồi, đến bên giường bệnh, kề vào tai người thương binh thỏ thẻ: “Có sao không con? Con có cần gì không?” Chàng thương binh thều thào trả lời: “Thưa…không. Con…bình an.” Vị tuyên úy kinh ngạc, nhìn vào khuôn mặt nhợt nhạt của người chiến sĩ. Ông quan sát thấy trên tay của chàng có một quyển Kinh Thánh Tân Ước. Nhìn kỹ hơn, ông thấy ngón tay của chàng đặt ngay trên câu Kinh Thánh Giăng 14:27: “Ta ban sự bình an Ta cho các con.”
Ngày nay chúng ta có thể tìm được sự bình an ấy dù rằng chung quanh ta là chiến tranh, là khủng bố, là tai ương, miễn là chúng ta biết đặt niềm tin vào Chúa Cứu Thế. Ngài sẽ ban cho chúng ta sự sống vĩnh hằng nếu chúng ta đặt trọn niềm tin vào Ngài. Chúng ta có ngay sự sống vĩnh hằng khi chúng ta đến với Chúa, ngay giờ này chứ không phải đợi cho đến khi trút hơi thở cuối cùng. “Ai có Đức Chúa Con thì có sự sống; ai không có Con Đức Chúa Trời thì không có sự sống” (I Giăng 5:12).
Mùa Giáng Sinh này, thế giới đang chứng kiến dịch lệ đang gia tăng mạnh mẽ và chưa tìm ra lối thoát. Mặc dù chúng ta hy vọng sẽ có thuốc chủng ngừa, nhưng vẫn có nhiều người mang nhiều gánh nặng khác nhau. Người thì chẳng thấy cuộc đời mình có một mục đích gì cả, người thì không còn thiết tha gì với cuộc sống đời này nữa, người thì thấy cõi lòng mình hoàn toàn trống vắng, và nhất là ngay giữa ngày Giáng Sinh vui vẻ thì vẫn có nhiều người cảm thấy cô đơn, vô vọng.
Chúa Giê-xu đang đứng trước cửa lòng bạn, gõ và bảo rằng: “Hãy mở cửa, Ta sẽ vào với con, ăn tối với con, và con với Ta” (Khải Huyền 3:20). Chúa Giê-xu muốn chia sẻ niềm vui Giáng Sinh với Bạn đó!
—viết theo Decision Magazine
www.hoithanhvuonnhoaz.com