Giăng 11:21-36
Sự chết của những người thánh là quý báu dưới mắt Đức Giê-hô-va. — Thi Thiên 116:15
Cô y tá cho biết: “Bố anh đang hấp hối ở giai đoạn cuối”. Thuật ngữ đó chỉ về giai đoạn cuối của quá trình hấp hối và là khái niệm mới đối với tôi, cảm giác lạ lẫm như đi một mình trên đường một chiều vậy. Vào ngày cuối cùng của bố, không biết liệu ông có còn nghe được hay không, tôi và chị gái ngồi bên giường ông.
Chúng tôi hôn lên vầng trán hói đẹp đẽ của bố. Chúng tôi thì thầm với bố về những lời hứa của Chúa. Chúng tôi hát thánh ca “Thành Tín Chúa Rất Lớn Thay” và đọc Thi Thiên 23. Chúng tôi nói yêu bố và cảm ơn ông vì là bố của chúng tôi. Chúng tôi biết lòng ông đang mong mỏi được gặp Chúa Jêsus, và chúng tôi nói rằng bố có thể ra đi. Nói những lời đó là bước đau đớn đầu tiên chấp nhận để ông ra đi. Ít phút sau đó, bố của chúng tôi đã được vui mừng chào đón vào nhà đời đời.
Lời tạm biệt sau cùng đối với người thân yêu rất đau lòng. Chúa Jêsus cũng đã khóc khi bạn thân của Ngài là La-xa-rơ qua đời (Gi. 11:35). Nhưng nhờ lời hứa của Chúa, chúng ta có niềm hy vọng vượt trên cả sự chết. Thi Thiên 116:15 nói rằng “những người thánh của Đức Chúa Trời” – những người thuộc về Ngài – là “quý báu” đối với Chúa. Dù họ chết đi, nhưng họ sẽ sống lại.
Chúa Jêsus hứa: “Ta là sự sống lại và sự sống. Người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dù đã chết rồi. Còn ai sống mà tin Ta thì sẽ không bao giờ chết” (Gi. 11:25-26). Thật được yên ủi khi biết rằng chúng ta sẽ mãi mãi ở trong sự hiện diện của Ngài.
Chúa Jêsus đã hoàn tất điều gì bởi sự chết của Ngài trên thập tự giá? Sự hy sinh của Ngài ảnh hưởng đến mọi người từng sống trên đất này như thế nào?
Lạy Cha cao quý, cảm ơn Ngài vì lời hứa về sự sống đời đời trong sự hiện diện của Ngài.
Cindy Hess Kasper