Bên trong cửa hàng thịt

Khi mới tới Ireland, Yang Yang được bạn bè tiết lộ, tiệm thịt trong thị trấn là “trung tâm trị liệu tâm lý” cho cư dân. Cho dù có phiền não gì chăng nữa, hễ bước vào cửa hàng là chắc chắn sẽ bước ra với một nụ cười.

Yang Yang, trước đây còn không hiểu, sau này khi trở thành khách hàng thân thiết của cửa hàng, cô mới tìm ra được nguyên do.

Cửa hàng thịt này đã mở 30 năm, trên tấm biển hiệu màu đen là dòng chữ màu vàng sẫm, mở cửa tiến vào sẽ thấy chiếc tủ đông không bám một hạt bụi.

Mái tóc của ông chủ tiệm, John Butcher vuốt sáp bóng mượt, nếu khoác lên người bộ áo vest, bạn có thể nghĩ rằng ông là giám đốc một tòa nhà văn phòng.

Thông thường cửa hàng thịt 10:00 mở cửa thì 8:00 ông đã có mặt. Lúc nào ông cũng vui vẻ, hễ nói tới thịt thà trong ngày là ông lại đặt tay lên miệng, ra dấu vô vàn chiếc hôn gió, thể hiện mức độ tươi ngon của thịt.

Lần đầu tới cửa hàng đó, Yang Yang hỏi John có thịt gà không, ông trả lời: “Hôm nay là thứ hai nên không có, thứ sáu mới có thịt gà. Tôi sẽ để lại cho cô một phần.” Khi đó, Yang Yang không quan tâm lắm tới lời của ông chủ tiệm, nên thứ sáu cô không xuất hiện.

Tuần thứ hai, cô lại tới quán thịt, John vẻ mặt hờn dỗi: “Sao thứ sáu cô không tới. Tôi đã để phần cánh gà cho cô, tới tận buổi chiều cô vẫn không tới, tôi đành bán cho người khác rồi.” Nghe vậy, Yang Yang ngại ngùng, thầm hứa sau này sẽ không bao giờ thất hẹn với John.

Ngoài thịt, cửa hàng còn bán cả sự ấm áp, yêu thương

Yang Yang thường mua cánh gà, và khi nhìn thấy Yang Yang, John luôn niềm nở: “Hôm nay lại có cánh gà đó! Hàng tươi mới!” Có một khoảng thời gian, mỗi lần Yang Yang tới đều không mua được cánh gà, cuối cùng mãi tới một ngày mới thấy có, John tươi cười nói: “Hôm nay tôi tặng cánh gà cho cô!”

Nghe nói con gái Yang Yang học tiếng Tây Ban Nha, mỗi lần thấy cô, John đều nói một tràng tiếng Tây Ban Nha, khiến cô áp lực như có ngọn núi lớn đèn lên.

Một cô bạn của Yang Yang nói, tiệm thịt nằm gần nhà cô ấy và thường giữ lại móng giò cho cô, hơn nữa lại miễn phí. Bởi vì người Ireland không ăn móng giò, xưởng thịt thường bán với giá cực thấp.

Trước Tết, chào hỏi nhau thôi, chủ hàng thịt còn tặng miễn phí cho cô da lợn. Trên bữa tiệc tất niên với bạn bè, có thêm món đông làm từ da lợn, mọi người đều tấm tắc khen ngon.

Yang Yang học hỏi được nhiều kiến thức nấu nướng từ John.

Biết cô mới học món bò bít tết, John hào phóng chia sẻ với cô công thức nấu ăn gia truyền của vợ, lại tỉ mỉ chỉ chỗ thịt trong tủ, hướng dẫn cô miếng nào lấy từ bộ phận nào của con bò, vị ra sao; rồi thì nhà nào bội thu mật ong, nhà nào kiểm tra DNA của con mà vô tình tìm được chị em cùng cha khác mẹ … Chẳng có chuyện gì mà ông không biết.

Có một lần, Yang Yang hỏi ông một vấn đề về thịt bò, John không chỉ trả lời, mà còn mời cô tới tham quan kho lạnh của mình.

John nói đùa rằng, cô có thể kiếm được tiền nếu cô bán mớ kiến thức này tới Trung Quốc. Yang Yang nói, nếu bán được tiền, nhất định cô sẽ chia cho ông một phần. John gật đầu, nghiêm túc đáp: “Kiến thức chính là sức mạnh.”

Mọi người ai nấy đều thích John, hàng ngày dắt chó đi dạo, đưa trẻ tới trường hay đi tới của hàng tiện lợi mua đồ, luôn ưa thích rẽ vào trò chuyện với John, tiện thể mua chút thịt tươi về nhà.

Cửa hàng bán thịt có thể chứa tối đa hai khách hàng cùng một lúc, nhưng khách hàng cứ đẩy cửa bước vào từ sáng đến tối. Tiệm nhỏ đáng yêu như vậy, nếu John mở rộng kinh doanh, nhất định sẽ phát triển, nhưng ông dường như không có ý định này.

Mùa hè tới, vốn dĩ là mùa của tiệc nướng, nhưng tiệm thịt lại treo thông báo: “Tôi đi du lịch, hẹn gặp mọi người 2 tuần nữa.”

Yang Yang hỏi: “Tuần lễ vàng, sao ông lại không kinh doanh nữa?”

John lắc đầu: ” Tôi phải đi Tây Ban Nha tắm nắng với vợ và con gái.”

Suốt một thời gian dài, Yang Yang không hiểu tại sao tiệm thịt nhỏ của John có thể cùng tồn tại với một siêu thị lớn cách đó 50 mét, cô luôn cảm thấy rằng, đối mặt với chuỗi siêu thị, những cửa hàng nhỏ không thể có chỗ để tồn tại.

Mãi cho tới sau này Yang Yang vô tình đọc được một câu nói của Sam, người sáng lập Walmart: “Một cửa hàng kim khí nhỏ nhưng kinh doanh bằng trái tim, Walmart không có cơ hội đánh bại.” cô mới hiểu nguyên do.

Ý nghĩa của câu nói này là, cửa hàng nhỏ chứa đựng tình yêu thương và nhiệt thành là thứ mà các cỗ máy lạnh lẽo, các chuỗi cung ứng lớn không bao giờ có thể thay thế.”

Khanh An

(www.hoithanhvuonnhoaz.com )

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.