Cưỡi lưng hổ khó xuống

Trước đây, có một thanh niên muốn ra ngoài giải quyết công việc, trên đường đi phải băng qua một ngọn núi lớn. Trước khi lên đường, người nhà chàng trai dặn: Nếu gặp phải thú dữ, đừng sợ hãi, cứ mau chóng leo lên cây là được. Chàng trai trẻ nhớ lời dặn, một mình lên đường.
Trên đường đi, cậu ta hết sức thận trọng nhưng đi đã khá lâu mà chẳng thấy con thú dữ nào nên dần dần yên tâm hơn, bước chân cũng tự nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn vài phần.


Đúng lúc đó, chàng trai trẻ đột nhiên nhìn thấy một con hổ lớn lao về phía mình nên vội vàng leo lên cây.
Con hổ đi quanh gốc cây, không ngừng gầm gừ và ra sức nhảy lên trên. Chàng trai trẻ vốn dĩ muốn ôm chặt thân cây nhưng vì quá sợ hãi nên không may rơi xuống, vừa hay lại rơi đúng lưng hổ.
Chẳng biết làm sao, cậu ta đành ôm chặt lưng hổ không buông tay, trong khi đó, con hổ cũng bị giật mình nên lao đi rất nhanh.
Người đi đường nhìn thấy cảnh tượng này không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ chàng trai trẻ: “Người cưỡi hổ, thật oai phong quá.”
Còn chàng trai cưỡi trên lưng hổ thì tỏ ra khổ sở vô cùng: “Làm gì mà oai phong, tôi cưỡi hổ khó xuống, trong lòng đang vô cùng sợ hãi, sợ muốn chết đây.”
* Bề ngoài oai phong lẫm liệt nhưng có thể sự thật ẩn chứa ở bên trong lại vô cùng bế tắc, khổ sở.
Trong cuộc sống này, đừng nhìn bề ngoài một sự vật, hiện tượng hay một con người mà vội buông lời nhận xét, bởi rất nhiều khi chúng ta sẽ bị nhầm lẫn. Cũng đừng vội ngưỡng mộ người khác một cách mù quáng. Cứ bình tâm quan sát và đợi thời gian trả lời. Người xưa có câu “xem trái thì biết cây.”
Nguyen Nhung

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.