I Tê-sa-lô-ni-ca 2:1–4
Chúng tôi cứ thế mà rao giảng, không phải để làm vừa lòng loài người, nhưng để làm vừa lòng Đức Chúa Trời là Đấng dò xét tấm lòng chúng tôi. — I Tê-sa-lô-ni-ca 2:4
Khi nhà soạn nhạc huyền thoại Guiseppi Verdi (1813-1901) còn trẻ, nỗi khao khát được chấp nhận đã đưa ông đến chỗ thành công. Mục sư Warren Wiersbe đã viết về ông như sau: “Khi sáng tác vở opera đầu tiên ở Florence, nhà soạn nhạc Verdi đã đứng một mình trong bóng tối và cứ nhìn chăm gương mặt của một người trong hàng khán giả. Với Verdi, khán giả hoan hô hay chế giễu đều không quan trọng; điều ông muốn là nụ cười chấp nhận từ vị nhạc sĩ bậc thầy”.
Chúng ta mong đợi sự chấp nhận của ai? Cha mẹ? Ông chủ? Người yêu? Đối với Phao-lô thì chỉ có một câu trả lời. Ông viết: “chúng tôi đã được Đức Chúa Trời thử nghiệm và ủy thác Tin Lành, nên chúng tôi cứ thế mà rao giảng, không phải để làm vừa lòng loài người, nhưng để làm vừa lòng Đức Chúa Trời là Đấng dò xét tấm lòng chúng tôi” (I Tês. 2:4).
Tìm kiếm sự chấp nhận của Chúa nghĩa là gì? Ít nhất, nó gồm hai điều: từ bỏ mong muốn được người khác khen ngợi và để Thánh Linh Ngài biến đổi chúng ta trở nên giống như Đấng Christ – Đấng đã yêu thương và phó chính mình Ngài vì chúng ta. Khi đầu phục mục đích hoàn hảo của Ngài dành cho chúng ta và qua chúng ta, chúng ta có thể mong đợi ngày mà Ngài sẽ mỉm cười chấp nhận – đó là sự phê chuẩn của Đấng quan trọng nhất.
Bạn thấy mình đang tìm kiếm sự chấp nhận của ai và tại sao sự công nhận đó lại quan trọng với bạn? Sự chấp nhận của Chúa khiến bạn thỏa lòng hơn ra sao?
Cha ơi, thật dễ để con tìm kiếm sự tán dương của những người xung quanh và mong muốn được họ khen ngợi. Xin giúp con ngước mắt lên Ngài, Đấng hiểu con và yêu thương con nhất.
(Bill Crowder)