I Giăng 4:7–19
Đức Chúa Trời là tình yêu thương; ai ở trong tình yêu thương thì ở trong Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời ở trong người ấy. — I Giăng 4:16Cháu gái Jenna ba tuổi của tôi có một biểu cảm luôn làm tan chảy trái tim tôi. Khi cháu thực sự thích thứ gì đó, có thể là bánh kem chuối, nhảy trên tấm đệm nhún lò xo, hoặc chơi ném đĩa bay, cháu sẽ nói: “Con yêu nó nhất trên đời!” (kèm theo cánh tay vung lên).
Đôi khi tôi tự hỏi: Lần cuối cùng tôi dám yêu như thế là khi nào? Không giữ lại gì cả, và yêu không chút sợ hãi?
“Đức Chúa Trời là tình yêu thương”, sứ đồ Giăng đã lặp đi lặp lại điều này (I Gi. 4:8, 16), có lẽ bởi vì lẽ thật về tình yêu của Chúa là nền tảng sâu xa nhất của thực tại, chứ không phải là sự tức giận, sợ hãi hay xấu hổ của chúng ta, và đó là điều khó để chúng ta đạt được. Thế giới chia rẽ chúng ta dựa trên những gì chúng ta lo sợ nhất – và chúng ta thường tham gia, phớt lờ hoặc phản bác những ý kiến khác biệt với quan điểm của chúng ta về thực tại.
Tuy nhiên, giữa sự dối trá và tranh giành quyền lực (c.5, 6), lẽ thật về tình yêu của Chúa vẫn còn mãi và là ánh sáng chiếu rọi trong nơi tối tăm, mời gọi chúng ta học khiêm nhường, tin cậy và yêu thương (1:7-9; 3:18). Bất kể sự thật đau đớn nào bị phơi bày ra ánh sáng, chúng ta biết rằng mình vẫn sẽ được yêu thương (4:10, 18; Rô. 8:1).
Khi Jenna cúi xuống và nói nhỏ với tôi: “Con yêu cô nhất trên đời!” Tôi đáp lại: “Cô yêu con nhất trên đời!” Và tôi biết ơn lời nhắc nhở nhẹ nhàng đó để nhớ rằng mỗi khoảnh khắc tôi có được là bởi tình yêu và ân sủng vô hạn.
Trong những hoàn cảnh nào bạn thường bị áp lực để tin rằng nỗi sợ lớn hơn tình yêu? Mối quan hệ của bạn với người khác thay đổi thế nào nếu bạn tin rằng mình không cần phải sợ hãi?
Lạy Chúa yêu thương, cảm ơn Chúa vì tình yêu của Ngài. Xin giúp chúng con tin cậy để bước theo ánh sáng và tình yêu của Ngài ngay cả khi bóng tối vây quanh.
(Monica Brands)