Mác 4:26-29
Hạt giống vẫn cứ nẩy mầm và mọc lên mà người ấy chẳng biết thể nào. — Mác 4:27
Trong gần bốn thập kỷ, một người Ấn Độ đã dốc sức để hồi sinh vùng đất cát nắng cháy. Chứng kiến sự xói mòn và thay đổi hệ sinh thái đã phá hủy cù lao mà ông yêu mến, ông bắt đầu trồng cây, tre rồi đến bông vải.
Giờ đây, những khu rừng tươi tốt và động vật hoang dã phong phú đã lấp đầy hơn 500 héc-ta đất. Tuy nhiên, ông nhấn mạnh rằng sự tái sinh này không phải do ông làm. Nhận biết thế giới tự nhiên được tạo dựng cách diệu kỳ, ông ngạc nhiên về cách hạt giống được gió mang đến vùng đất màu mỡ. Chim và động vật cũng tham gia gieo trồng, và sông cũng góp phần giúp cây cối phát triển.
Cõi tạo vật vận hành theo cách mà chúng ta không thể hiểu và kiểm soát được. Theo Chúa Jêsus, nguyên tắc này cũng áp dụng cho vương quốc của Đức Chúa Trời. Ngài phán: “Vương quốc Đức Chúa Trời cũng tựa như một người vãi hạt giống xuống đất… hạt giống vẫn cứ nẩy mầm và mọc lên mà người ấy chẳng biết thể nào” (Mác 4:26-27). Chúa mang sự sống và sự chữa lành đến cho thế giới, đó hoàn toàn là những món quà không cần sự điều khiển của chúng ta. Chúng ta làm bất cứ điều gì Chúa muốn, rồi nhìn thấy sự sống phát triển. Chúng ta biết rằng mọi thứ đều xuất phát từ ân điển của Ngài.
Thật dễ để tin rằng chúng ta chịu trách nhiệm thay đổi tấm lòng của ai đó hoặc quyết định kết quả cho những nỗ lực trung tín của mình. Tuy nhiên, chúng ta không cần phải sống dưới áp lực mệt mỏi đó. Chúa khiến những hạt giống của chúng ta nẩy mầm. Tất cả chỉ bởi ân điển mà thôi.
Khi nào bạn bị cám dỗ để nghĩ rằng chính bạn đã làm nên mọi thứ và khiến chúng phát triển?Vì sao bạn cần phải tin cậy ân điển của Chúa thay vì tin vào nỗ lực riêng?
Chúa tiếp tục mở rộng vương quốc của Ngài bằng ân điển Ngài.
(Winn Collier)