Kinh Thánh: Ru-tơ 1:6-9 – “Bấy giờ, Na-ô-mi có nghe nói rằng Đức Giê-hô-va đã đoái xem dân sự Ngài, và ban lương thực cho, bèn đứng dậy cùng hai dâu mình, đặng từ xứ Mô-áp trở về”. (câu 6)
Bà Na-ô-mi nghe tin Đức Chúa Trời đã làm điều gì trên dân Ngài? Bà đã quyết định gì sau khi nghe được tin tức ấy? Bạn nghĩ gì về cách hành xử của bà Na-ô-mi khi đề nghị hai người con dâu ở lại xứ Mô-áp?
Trong khoảng mười năm sinh sống tại xứ Mô-áp, bà Na-ô-mi trải qua hết tang thương này đến tang thương khác, đủ để bà nhận ra quyết định của chồng bà di cư đến xứ người năm xưa là sai lầm. Chính vào lúc đau thương ấy, bà Na-ô-mi có nghe tin về việc Đức Chúa Trời đoái thương đến dân Ngài, ban lương thực cho họ, nên bà quyết định trở về quê hương. Thoạt đầu, bà Na-ô-mi cũng định dẫn hai người con dâu mình về xứ Giu-đa. Nhưng sau đó bà đã thay đổi ý định, kêu hai người con dâu của bà hãy trở về nhà cha mẹ đẻ của họ sinh sống và tái hôn.
Trên phương diện con người, cách ứng xử của bà Na-ô-mi là nhân đạo, biết suy nghĩ cho con dâu hơn bản thân mình. Thiết nghĩ đây cũng chính là tính cách con người của bà Na-ô-mi, nên bà được hai người con dâu yêu mến đến nỗi không muốn rời xa, dù bà đã mở lời cho họ được tự do. Nhưng nếu xét về phương diện thuộc linh, thì cách ứng xử của bà Na-ô-mi không được tán thành. Vì xét cho cùng, điều bà Na-ô-mi quan tâm đến là cuộc sống trên đất của hai người con dâu chứ không phải đời sống tâm linh của họ. Việc để hai người con dâu trở về quê chồng sinh sống và thờ phượng Đức Chúa Trời vẫn tốt hơn là việc để họ quay trở về cuộc sống thờ hình tượng như ngày nào. Thế nhưng buồn thay, bà Na-ô-mi đã không nhận ra cơ hội quý báu ấy.
Có một điều rất đáng để chúng ta suy ngẫm từ cách hành xử của bà Na-ô-mi với hai người con dâu, ấy là có những quyết định xem ra là nhân đạo, có vẻ thấu tình đạt lý, nhưng không phải là quyết định đúng đắn. Thế nên, chúng ta cần cẩn trọng với những việc làm theo cảm xúc nhưng có khi lại không phù hợp với Lời Chúa dạy. Cuộc sống hiện đại có vô vàn điều tác động khiến chúng ta sống thiên về cảm xúc nhiều hơn, thiên về yếu tố nhân đạo hơn, mà lãng quên điều đó có đẹp lòng Chúa hay không. Ví dụ nhiều phụ huynh nghĩ đâu có gì quá đáng khi để con mình ngủ nướng một tí vào ngày Chúa Nhật vì chúng đã quá mệt mỏi sau một tuần học hành vất vả, mặc dù đã tới giờ đi thờ phượng Chúa. Họ nghĩ đi nhà thờ trễ một chút không sao, nhưng họ không nghĩ, chính bởi lòng thương con không đúng chỗ đó, đã làm con trẻ không nhận ra tầm quan trọng Chúa phải là ưu tiên trên đời sống cá nhân của chúng, và rồi dẫn đến nhiều hệ lụy không tốt về sau…
Những quyết định trong cuộc sống của bạn thường dựa vào điều gì?
Lạy Chúa, xin ban cho con có sự khôn ngoan trên từng quyết định và hành động của đời sống mình, hầu cho danh Chúa được cả sáng và mọi người nhìn thấy Chúa trên đời sống con.
(Dưỡng Linh)