Khải Huyền 1:9-18Nhưng Ngài đặt tay phải của Ngài trên tôi và bảo: “Đừng sợ, Ta là Đấng Đầu Tiên và là Đấng Cuối Cùng”. — Khải Huyền 1:17 Chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng đã tạo nên sự khác biệt đối với Colin. Khi nhóm nhỏ của anh chuẩn bị cho công việc từ thiện tại một khu vực mà những người tin Chúa Jêsus bị chống đối, anh rất căng thẳng. Khi anh chia sẻ những lo lắng với nhóm, một người bạn đã đặt tay lên vai Colin và nói những lời khích lệ anh. Bây giờ khi nhìn lại, Colin nhận thấy cái chạm đó như một bước ngoặt, một sự nhắc nhở rất lớn về lẽ thật đơn giản là Chúa luôn ở cùng anh.
Giăng là bạn thân và là môn đồ của Chúa Jêsus, ông bị đày đến đảo Bát-mô hoang vắng vì rao giảng Phúc Âm. Tại đó, ông nghe “tiếng lớn như tiếng kèn” (Khải. 1:10), theo sau sự kiện kinh ngạc đó là khải tượng về chính Chúa, và Giăng “ngã quỵ xuống chân Ngài như chết vậy”. Nhưng trong khoảnh khắc kinh sợ đó, ông nhận được sự an ủi và khích lệ. Giăng viết: “Nhưng Ngài đặt tay phải của Ngài trên tôi và bảo: ‘Đừng sợ, Ta là Đấng Đầu Tiên và là Đấng Cuối Cùng’” (c.17).
Chúa đem chúng ta ra khỏi vùng an toàn để bày tỏ cho chúng ta những điều mới mẻ, để rèn giũa chúng ta và giúp chúng ta tăng trưởng. Nhưng Ngài cũng đem đến sự khích lệ và an ủi trong mỗi hoàn cảnh. Ngài không bỏ chúng ta một mình trong lúc thử thách. Ngài luôn tể trị mọi điều và nắm giữ chúng ta trong bàn tay Ngài.
Chúa đã đem bạn ra khỏi vùng an toàn như thế nào? Chúa đem những ai đến để giúp đỡ và an ủi bạn?
Lạy Chúa, xin giúp con nhận biết sự hiện diện và đụng chạm của Ngài giữa lúc nhiều điều làm con kinh sợ. (Tim Gustafson)