Gia-cơ 3:7-12
Từ một miệng mà ra cả sự chúc tụng lẫn nguyền rủa sao? Thưa anh em của tôi, đừng như vậy. — Gia-cơ 3:10
Bài hát “This Is Me” (Chính Là Tôi) là giai điệu đáng nhớ trong bộ phim điện ảnh nhạc kịch “Bậc Thầy Của Những Giấc Mơ” dựa trên cuộc đời của P.T. Barnum và rạp xiếc lưu động của ông.
Lời bài hát được trình bày bởi những nhân vật trong phim, những người bị chế giễu và sỉ nhục vì không làm theo chuẩn mực của xã hội, những lời đó mô tả lời nói như những viên đạn và lưỡi dao hủy diệt để lại vết sẹo trong tâm hồn.
Sự phổ biến của bài hát cho thấy có rất nhiều người đang mang những vết thương vô hình nhưng có thật khi lời nói được sử dụng làm vũ khí.
Gia-cơ hiểu mối nguy hiểm tiềm tàng trong lời nói của chúng ta, có thể gây tổn hại và tàn phá kéo dài. Ông gọi cái lưỡi là “một vật xấu xa, đầy dẫy những chất độc chết người” (Gia. 3:8). Bằng sự so sánh mạnh mẽ này, Gia-cơ nhấn mạnh nhu cầu cấp thiết rằng các tín hữu cần nhận biết sức mạnh rất lớn trong lời nói của họ. Hơn nữa, ông nêu bật sự mâu thuẫn khi cùng một miệng mà vừa ca ngợi Chúa, vừa làm tổn thương những người được tạo dựng theo hình ảnh Ngài (c.9-10).
Tương tự, bài hát “Chính Là Tôi” cũng phản đối việc tấn công bằng lời nói khi nhấn mạnh rằng tất cả chúng ta đều đẹp đẽ – đây là lẽ thật được Kinh Thánh khẳng định. Kinh Thánh củng cố giá trị độc nhất và vẻ đẹp của mỗi người, không dựa theo bề ngoài hay những việc chúng ta làm, mà vì chúng ta đều là kiệt tác đẹp đẽ và độc đáo của Chúa (Thi. 139:4). Và những gì chúng ta nói với nhau và về nhau có sức mạnh để củng cố lẽ thật đó.
Bạn cần được ai tha thứ vì đã dùng những lời nói gây tổn thương? Hôm nay, bạn sẽ làm gì để khích lệ ai đó rằng họ là kiệt tác độc nhất của Chúa?
Lạy Đấng Tạo Hóa, cảm tạ Ngài đã tạo dựng mỗi chúng con. Xin giúp con sử dụng lời nói của mình để ngợi khen Ngài và khích lệ những người mà Ngài tạo dựng cách tuyệt vời.
Lisa M. Samra