Có một triết gia nọ muốn đuổi con trâu vào chuồng nhưng làm thế nào nó cũng không chịu vào, hết lôi đằng trước lại vụt đằng sau, mệt hết hơi con vật vẫn không vào trong. Lúc đó, một người nông dân đi ngang qua, trông thấy vậy liền phì cười, cầm một nắm cỏ xanh để trước miệng nó. Thật không ngờ con trâu ngoan ngoãn đi theo người nông dân vào chuồng.
Vị triết gia sau khi nghĩ đi nghĩ lại, từ việc này, ông đã kết luận ra triết lý sau:
Mỗi người đều có một khu vực sống phù hợp với mình, về việc làm thế nào để đối đãi với một con trâu thì triết gia không bằng người nông dân; nếu để người khác làm việc này, chỉ dựa vào cưỡng ép sẽ không thành công, dù bạn có tốn bao mồ hôi công sức đi nữa cũng khó có thể có được hiệu quả cao.
Trong cuộc sống có nhiều điều để học hỏi lắm thay. Không ai cùng một lúc lại là “chuyên gia” của mọi lãnh vực, vì vậy cái gì mình không biết, không thấu thì “dựa cột mà nghe” như người xưa dạy dỗ.
(Sưu tầm)