Kinh Thánh: Ê-phê-sô 4:1–6
Cố gắng duy trì sự hiệp nhất của Thánh Linh bằng sợi dây hòa bình.
(Ê-phê-sô 4:3)
Năm 1722, một nhóm Cơ Đốc nhân người Moravia, sống ở vùng mà ngày nay là Cộng hòa Séc, đã tìm được nơi ẩn náu khỏi cơn bắt bớ tại đất của một Bá tước Đức hào phóng. Trong vòng bốn năm, hơn 300 người đã đến. Nhưng thay vì là cộng đồng lý tưởng cho những người tị nạn thì việc ổn định lại đi kèm nhiều bất hòa. Quan điểm khác nhau về Cơ Đốc giáo đã gây nên sự chia rẽ. Những gì họ quyết định làm sau đó có vẻ là việc nhỏ bé nhưng đã tạo nên sự phục hồi đáng kinh ngạc. Họ bắt đầu tập trung vào những điều họ đồng thuận thay vì những bất đồng. Điều đó đã dẫn đến sự hiệp nhất.
Sứ đồ Phao-lô đặc biệt khuyến khích các tín hữu trong hội thánh Ê-phê-sô sống hiệp một. Tội lỗi luôn mang đến nan đề, những ham muốn ích kỷ và xung đột trong các mối quan hệ. Nhưng là người được “sống với Đấng Christ”, người Ê-phê-sô được kêu gọi sống với địa vị mới bằng những cách thiết thực (Êph. 5:2). Điều quan trọng là họ phải “cố gắng duy trì sự hiệp nhất của Thánh Linh bằng sợi dây hòa bình” (4:3).
Sự hiệp nhất này không đơn giản có được bằng năng lực của con người. Chúng ta “phải hết sức khiêm nhu, mềm mại và nhẫn nhục, hãy chịu đựng lẫn nhau trong tình yêu thương” (c.2). Với cái nhìn của con người thì chúng ta không thể làm được như vậy. Chúng ta không thể có được sự hiệp nhất bằng khả năng riêng, nhưng chỉ bởi năng quyền hoàn hảo của Đấng “hành động trong chúng ta” (3:20).
Bạn đã nhìn thấy sự chia rẽ hoặc hiệp nhất trong cộng đồng đức tin của bạn thế nào? Đâu là những nỗ lực bạn có thể thực hiện trong năng quyền của Chúa để giữ gìn sự hiệp nhất của Thánh Linh?
Cha ơi, Ngài là Đấng hành động trên tất cả, qua tất cả và trong tất cả. Xin sống và hành động trong chúng con để chúng con có được sự hiệp nhất.
(Estera Pirosca Escobar)