Sự thật đã vậy rồi…

Vương viên ngoại đặc biệt yêu thích trà, hễ nghe nói ở đâu có trà ngon ấm tốt, thì dẫu đường xá xa xôi đến đâu ông nhất định sẽ đến tận nơi thưởng thức. Nếu vừa ý, dẫu phải bỏ ra nhiều tiền hơn nữa ông cũng phải mua cho bằng được. Trong tất cả các ấm trà Vương viên ngoại sưu tầm được, thứ ông tâm đắc nhất là chiếc ấm trà Long Đầu.

Một ngày kia, có người bạn thân lâu năm đến viếng thăm, ông Vương bèn lấy chiếc ấm Long Đầu ra pha trà chiêu đãi bạn. Người bạn trông thấy ấm trà miệng khen không ngớt, trong lúc ngắm nghía đã lỡ tay đánh rơi xuống đất, khiến chiếc ấm quý vỡ tan thành nhiều mảnh.

Vương viên ngoại cúi người xuống, lặng lẽ thu thập những mảnh vụn. Sau đó ông lấy ra một chiếc ấm khác để pha trà, cười đùa vui vẻ như chưa có gì xảy ra. Sau chuyện này, có người hỏi ông: “Đó là ấm trà mà ông yêu thích nhất, giờ nó đã vỡ rồi, chẳng lẽ ông không thấy buồn hay sao?”. Viên ngoại đáp: “Sự thật đã như vậy rồi, luyến tiếc ngồi đó khóc than hỏi có ích gì đâu? Chi bằng hãy đi tìm cái khác, nói không chừng còn có thể tìm được thứ tốt hơn”.

(Thuận An) 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.