Giăng 1:43-51
Na-tha-na-ên thưa: “Làm thế nào Thầy biết tôi?” — Giăng 1:48
“Bố ơi, mấy giờ rồi ạ?” con trai tôi hỏi. “5:30 rồi con”. Tôi biết chính xác cháu sẽ nói gì tiếp theo. “Không, 5:28! Bố bị lừa rồi!” Cháu nói với nụ cười tươi rói. Tôi cũng cảm thấy vui—niềm vui ấy đến từ chỗ tôi biết rõ con theo cách mà chỉ cha mẹ mới có thể.
Cũng như bất kỳ người cha, người mẹ chu đáo nào, tôi biết rõ các con của mình. Tôi biết con sẽ phản ứng ra sao khi tôi gọi con thức dậy. Tôi biết con sẽ muốn ăn gì trong bữa trưa. Tôi biết vô số những mối quan tâm, ước muốn và sở thích của con.
Nhưng dù vậy, tôi sẽ không bao giờ biết con cách trọn vẹn, cả bên trong lẫn bên ngoài, như cách Chúa biết chúng ta.
Trong Giăng 1, chúng ta thấy Chúa Jêsus biết rõ con dân của Ngài. Khi Na-tha-na-ên tìm đến Chúa Jêsus qua lời khuyến khích của Phi-líp, Ngài nói: “Đây là một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá” (c.47). Na-tha-na-ên giật mình hỏi lại: “Làm thế nào Thầy biết tôi?” Có điều gì đó thật nhiệm mầu, Chúa Jêsus trả lời rằng Ngài đã nhìn thấy ông dưới cây vả (c.48).
Có thể chúng ta không biết tại sao Chúa Jêsus chia sẻ chi tiết đặc biệt này, nhưng có vẻ như Na-tha-na-ên biết! Quá xúc động, ông đáp lại: “Thưa Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời!” (c.49).
Chúa Jêsus biết mỗi chúng ta cách sâu sắc, hoàn hảo và trọn vẹn—đó cũng là cách chúng ta khao khát được Chúa biết. Và Ngài chấp nhận chúng ta hoàn toàn—mời gọi chúng ta không chỉ theo Ngài, mà còn trở nên bạn yêu dấu của Ngài (Gi. 15:15).
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài đã biết con cách trọn vẹn, cả bên trong lẫn bên ngoài, yêu thương, tha thứ và chấp nhận chính con người của con. Con cảm ơn Chúa đã mời gọi con bước vào hành trình theo Ngài.
Chúa Jêsus biết chúng ta theo cách mà chúng ta khao khát được biết.
(Adam Holz)