Kinh Thánh: Ru-Tơ 2:7
Tôi nhớ có lần tôi nói chuyện với một chàng trai trẻ bị thất nghiệp trong một thời gian dài. Tôi hỏi: “Chuyện tìm việc làm đến đâu rồi?” Anh trả lời rằng: “Ô, tôi không phải tìm kiếm. Đức Chúa Trời sẽ mở đường. Tôi tin rằng Chúa sẽ cho tôi có việc làm vào đúng thời điểm”. Anh nhìn tôi như thể tôi chưa hiểu nguyên lý cơ bản của đức tin vậy. Anh ta nghĩ rằng anh đã hiểu được đường lối của Đức Chúa Trời, nhưng anh đã hiểu lầm cách đáng tiếc. Đúng là Đức Chúa Trời sẽ ban cho. Nhưng kế hoạch của Ngài không phải là chúng ta cứ nằm trên ghế và chờ đợi phép lạ.
Chúng ta có công tác phải làm. Chiếc xe hơi sẽ không đưa chúng ta đến nơi chúng ta muốn đi cho đến khi chúng ta hạ cần thắng xuống và đặt chân lên bàn đạp ga. Đức Chúa Trời không thể sử dụng chúng ta trừ khi chúng ta chịu hoạt động. Chúa sẽ chỉ dẫn bước đường chúng ta. Ru-tơ bày tỏ đức tin mạnh mẽ nơi Chúa. Cô rời bỏ quê hương, dân tộc và gia đình để cùng đi với Na-ô-mi. Cô nắm lấy đức tin nơi Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên. Đức tin của cô không hề rúng động khi cô xin phép Na-ô-mi: “Xin để cho con đi ra ngoài ruộng, đặng mót gié lúa ”. Đức Chúa Trời đã mở đường. Phục truyền 24:19 chép rằng: “Khi ngươi gặt trong đồng ruộng, quên một nắm gié lúa ở đó, thì chớ trở lại đó lấy. Nắm gié ấy sẽ về phần khách lạ, kẻ mồ côi và người góa bụa, hầu cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban phước cho ngươi ”. Khi cô đi tìm đồng ruộng để mót lúa, cô lại đi vào đồng ruộng của Bô-ô, một người giàu có và là người bà con với bố chồng của cô. Thật là một thí dụ sinh động về việc Chúa sử dụng đức tin năng động để thực hiện ý muốn Ngài. Ru-tơ sẵn sàng hạ mình để đi hòa vào những người nghèo khó nhất, theo sau những người làm thuê, để lượm những gié lúa rơi rớt cho mình và cho mẹ chồng. Cô làm việc suốt cả ngày dưới trời nắng, chỉ nghỉ ngơi một chút trong lều. Không phải là việc ngẫu nhiên mà Ru-tơ bước vào mót lúa trong ruộng của Bô-ô. Đức Chúa Trời đã dẫn cô vào ruộng của Bô-ô. Chương trình của Ngài lớn hơn việc đơn thuần chỉ là giải quyết nạn đói, chương trình đó lớn hơn cái nóng, những đau đớn nơi lưng và bàn tay của Ru-tơ. Chương trình của Ngài là đưa hai con người của đức tin vào trong dòng dõi về phần xác của Đấng Mê-si. Đức tin của bạn có đang gặp thử thách? Bạn có tiếp tục cầu nguyện cho đến khi đầu gối của bạn mỏi và bạn không còn lời để cầu xin? Bạn có cầu xin Chúa ban phước nhưng vẫn tự mình tiếp tục chiến đấu? Có lẽ đây là thời điểm bạn cần bắt đầu vui mừng về sự đáp lời của Ngài. Thông thường, Chúa đã đáp lời cầu xin của chúng ta nhưng chúng ta không nhận ra. Khi khác thì chúng ta chỉ trông mong sự đáp lời. Đức Chúa Trời có chương trình lớn hơn những gì tâm trí chúng ta có thể suy tưởng. Hãy nhớ rằng: Đức Chúa Trời không đang bị thử thách. Chúa không đang bị thử nghiệm. Chúa cũng không phải là đầy tớ của chúng ta. Khi chúng ta làm những gì mình đáng phải làm, khi chúng ta đặt lòng tin cậy nơi Ngài và hoàn thành những công việc trước mắt chúng ta, Chúa sẽ chu cấp nhu cần của chúng ta và dẫn chúng ta vào đường lối của Ngài. Chúng ta chỉ cần có một đức tin đơn sơ và bước đi bằng đức tin. Chúa rất yêu dấu, con ngợi khen Chúa vì những ơn phước của Ngài. Cảm tạ Chúa về sự chu cấp và dẫn dắt của Ngài. Con biết rằng tình yêu của Ngài thật cao sâu và Chúa biết nhu cầu của con ngay cả khi con chưa cầu xin. Dù con không thể nhìn thấy và hiểu hết mọi sự, nhưng con biết tình yêu Ngài dành cho con là tuyệt đối và dẫu khi có những lúc khó khăn, Ngài vẫn ở bên cạnh để giúp con vượt qua. Con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu. Amen. Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy. Hê-bơ-rơ 1:1
(Sưu tầm)