Đọc: Giăng 14:25-31
Lòng các con chớ bối rối và đừng sợ hãi. — Giăng 14:27
Darnell bước vào phòng vật lý trị liệu và biết rằng mình sẽ phải chịu rất nhiều đau đớn. Người trị liệu kéo giãn và bẻ cong cánh tay anh rồi giữ ở những vị trí mà nó không thể trong nhiều tháng từ khi anh bị chấn thương. Sau khi giữ từng vị trí khó chịu trong vài giây, cô nhẹ nhàng nói với anh: “Được rồi, anh có thể thư giãn.” Sau này anh nói: “Tôi nghĩ tôi đã nghe câu ‘Được rồi, anh có thể thư giãn’ ít nhất 50 lần trong mỗi đợt trị liệu”.
Khi nghĩ về những lời đó, Darnell nhận ra rằng chúng cũng có thể được áp dụng cho quãng đời còn lại của anh. Thay vì lo lắng, anh có thể an nghỉ trong sự tốt lành và thành tín của Chúa.
Khi Chúa Jêsus sắp chịu chết, Ngài biết các môn đồ cần phải học điều này. Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ phải đối mặt với nhiều biến cố và sự bắt bớ. Để khích lệ họ, Chúa Jêsus nói rằng Ngài sẽ sai Đức Thánh Linh đến ở với họ và nhắc họ nhớ những điều Ngài đã dạy (Gi. 14:26). Và vì thế Ngài phán: “Ta để sự bình an lại cho các con. Ta ban sự bình an của Ta cho các con… Lòng các con chớ bối rối và đừng sợ hãi” (c.27).
Có quá nhiều điều khiến chúng ta lo lắng trong cuộc sống mỗi ngày. Nhưng chúng ta có thể tăng trưởng trong sự tin cậy Chúa bằng cách nhắc nhở chính mình rằng Thánh Linh của Ngài sống trong chúng ta—và ban cho chúng ta sự bình an. Khi nương dựa nơi sức của Chúa, chúng ta sẽ nghe tiếng thì thầm của Ngài giống như nhân viên trị liệu kia: “Được rồi, con có thể thư giãn.”
Lạy Chúa, xin dạy con tin cậy nơi sự thành tín của Ngài, để biết sự hiện diện của Ngài, kinh nghiệm sự bình an của Ngài—và để an nghỉ.
Điều gì khiến bạn lo âu? Những thuộc tính nào của Chúa giúp bạn học tin cậy Ngài nhiều hơn?
(Anne Cetas)