Kinh Thánh: II Sử ký 18:12-27
Một người bạn của tôi có một lần làm chứng nơi tòa án. Cô ta kể cho tôi về sự căng thẳng của cô ấy, nhất là khi cô được yêu cầu giơ tay phải lên và thề rằng “tôi sẽ nói tất cả sự thật và chỉ sự thật mà thôi, vì vậy xin giúp đỡ con Chúa ôi.” Cô ta biết rằng nếu cô ta chỉ đề cập đến sự kiện thì sự thật sẽ được tỏ ra. Nhưng cô ta sợ hãi : nếu như tôi nhớ những điều mà đã không xảy ra thì sẽ như thế nào? Hoặc quên đề cập những điều đã xảy ra thì sao? Cô ta đã cầu nguyện xin lẽ thật của Chúa được ban cho trước khi những câu hỏi bắt đầu.
Tiên tri Mi-chê đã phải đối diện với một tình huống giống như vậy. Vua Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đã cố gắng để quyết định cho việc đi đánh Ramốt Ga-la-át, một vùng trù phú mà vua Y-sơ-ra-ên đã trao cho Sy-ri để lập giao ước hòa bình (
I Các Vua 20:34). Bốn trăm tiên tri được A-háp triệu tập đã tán thành cho cuộc chiến (c. 12). Nhưng Giô-sa-phát vua Giu-đa yêu cầu “một tiên tri của Chúa” (c. 6). Vì vậy A-háp miễn cưỡng cho gọi Mi-chê(c. 7,17).
Trên đường đi đến gặp hai vua, Mi-chê đã bị áp lực để nói như như các tiên tri Ba-anh vì chiến thắng là chắc chắn (c. 12). Nhưng là một tiên tri, Mi-chê hiểu rằng ông thường phải nói với dân sự những điều mà họ không muốn nghe. Và hơn nữa, ông phải trả lời với Đấng cao hơn các vua cùng các tiên tri ba phải này. Mi-chê chuẩn bị để đứng một mình và chỉ nói “những gì Chúa tôi phán dạy” (c. 13).
Sau những lúng túng lúc ban đầu(c. 14-15), chúng ta thấy Mi-chê giữ sự trung thành với sự kêu gọi (c. 16-22). Ông bày tỏ sự thật những gì ông đã nhận nơi Chúa, nhưng ông đã phải trả giá cho điều đó. Một tiên tri giả đã sỉ nhục Mi-chê bằng cách vả trên mặt Michê (c. 23) và vua A-háp tức giận vì những lời tiên tri về sự chết của mình trên chiến trường, đã giam Mi-chê vào ngục (c. 25). Chúng ta thấy Michê vẫn tin vào sứ điệp từ Chúa mà mình đã rao ra trước hai vua và các tiên tri, mặc dù biết chắc mình sẽ bị ném vào nhà lao (c. 27). A-háp vẫn tiếp tục mù lòa bởi sự kiêu ngạo và cứng đầu của mình nên ông tiếp tục lập kế hoạch cho cuộc chiến. L. S.
Phần Kinh thánh này mô tả có hai loại tự tin. Vua A-háp là người tự tin nơi chính khả năng của mình để hoàn thành những điều ông muốn. Ông bị thúc đẩy bởi sự kiêu ngạo và lòng ích kỷ. Tiên tri Michê tin vào nơi Chúa. Ông được thúc đẩy bởi lẽ thật và tin nơi quyền chủ tể tuyệt đối của Ngài, Đấng bảo ông phải tuyên bố sứ điệp.
Bạn đặt sự tự tin mình nơi đâu? Khi phải đối mặt với một quyết định chính trực, như Mi-chê, thà tách mình khỏi số đông, hoặc bạn tin cậy nơi chương trình của Chúa mặc dù hậu quả có ra sao? Câu chuyện của một người đã từ bỏ mọi sự vì Chúa, xem Bonhoeffer: Đại sứ của ân điển, bộ phim về cuộc đời của một vị Mục sư thuộc Hội thánh Luther Dietrich Bonhoeffer dưới thời Đức quốc xã.
Lạy Cha, trong một thế giới với sự tự mãn của nó thì rất khó để nhớ rằng Ngài là tất cả những gì con cần. Xin dạy con biết đặt lòng tin nơi Chúa và lời của Ngài, và biết coi đó là niềm vui khi con chịu sỉ nhục vì cớ danh Ngài. Con tin cậy và ngợi khen Ngài vì thẩm quyền tối cao của Ngài trên đời sống con. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu. Amen.
Chống lại những bạo Chúa là vâng phục Đức Chúa Trời (Thomas Jefferson)