Có một câu chuyện kể về Martin Luther – Nhà cải chánh Giáo hội (1483-1546) như thế này : một lần trong đời ông, ông bị rơi vào sự khủng hoảng tinh thần, ông cảm thấy rất cô đơn và chán nản. Vợ của ông đã dựa vào lời Chúa để nhắc nhở ông và cầu nguyện cho ông. Nhưng,
bất chấp tất cả những nổ lực mà bà ấy làm cho ông để an ủi, khích lệ và nâng đỡ tinh thần của ông, ông vẫn cứ buồn thảm và chán nản. Thế là vợ của ông quyết định mặc đồ màu đen như là đang để tang ai đó… Ông Luther ngạc nhiên hết sức và hỏi :
- « Ủa, có ai mới qua đời à ? »
- « Đúng vậy, có một người mới qua đời! » Bà trả lời.
- « Ai ? Sao tôi không biết ? » Ông giật minh hỏi lại.
- « Chính là Chúa của chúng ta, Ngài đã chết rồi !»
Câu trả lời của bà đã làm ông thức tỉnh. Ông đã hết sức ăn năn, hối hận vì đã cư xử và hành động như thể Chúa không còn tồn tại nữa.
Bài học của ông xưa kia cũng là một bài học nhắc nhở cho chúng ta ngày nay.
Khi chúng ta đối diện với một hoàn cảnh ngặt nghèo, dường như không lối thoát, hoặc khi chúng ta đang trải qua một thời điểm trong cuộc đời với đầy sự đau đớn, thất vọng, cô đơn, hay sợ hãi… chúng ta phải luôn nhớ rằng : Chúa của chúng ta là Đấng sống, Ngài đang nhìn thấy, đang lắng nghe, đang nói và đang kiểm soát mọi sự.
Lời Chúa trong Kinh Thánh, sách Khải Huyền, đoạn 1, câu 8 viết rằng : « Chúa là Đức Chúa Trời, Đấng hiện có, đã có, và còn đến, là Đấng Toàn năng, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga. » và tiếp theo, câu 17 viết : « Ta là Đấng trước hết, và là Đấng sau cùng, là Đấng Sống, Ta đã chết, kìa nay Ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và âm phủ. »
Phải, Ngài biết rõ mỗi một chúng ta đang ở trong tâm trạng nào và hoàn cảnh như thế nào, vì Ngài là Chúa Sống. Ngài đang cảm nhận điều mà chúng ta đang cảm nhận, vì Ngài yêu chúng ta. Bằng chứng về Tình yêu của Ngài không dựa vào việc chúng ta được sống sung túc yên ổn, nhưng dựa vào việc chúng ta được Ngài tôi luyện đức tin thông qua mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Có thể chúng ta nóng lòng muốn Chúa phải làm một điều gì đó ngay để cải thiện hoàn cảnh hầu cho chúng ta tin cậy Ngài hơn, thế nhưng, trái lại, Chúa nóng lòng muốn chúng ta phải làm một điều gì đó để đúc tin chúng ta được lớn lên hơn. Điều Chúa muốn, đó là « bền lòng trong sự cầu nguyện ».
Chúng ta có đang cầu nguyện với Ngài không ? Chắc chắn là có. Hãy tiếp tục cầu nguyện. Đừng chăm chú vào việc Chúa sẽ trả lời nhanh hay chậm hay sẽ trả lời bằng cách nào, nhưng hãy tập trung vào việc nuôi dưỡng đức tin của chúng ta đang khi chúng ta cầu nguyện. Bởi vì, tin vào Chúa Sống là một « thần dược » giữ chúng ta luôn vui vẻ, thỏa lòng, bình an, sống động… để chịu đựng được hoàn cảnh thực tại trong khi chờ đợi Chúa trả lời. Và hơn thế nữa, tin vào Chúa Sống là chiếc « chìa khóa » duy nhất để mở cửa thiên đàng ngay tại trần gian mà từ đó, chúng ta bước thẳng vào sự sống đời đời với Chúa Giê-xu.
Buồn bã khiến nhìn xuống;
Lo lắng khiến nhìn quanh;
Đức tin khiến nhìn lên.
Vậy, hãy đừng nhìn xuống, cũng đừng nhìn quanh, nhưng hãy nhìn lên nếu chúng ta có đức tin trong Chúa.
« Hãy nhìn xem Đức Chúa Giê-xu là cội rễ và cuối cùng của đức tin. » (Kinh Thánh, thư Hê-bơ-rơ 12.2)
T.D