L Gee thuật lại câu chuyện sau đây: Trong Hội Thánh nơi ông nhóm thờ phượng Chúa, có một cụ già cô độc tên là Thomas. Cụ sống lâu hơn bạn bè cụ nên gần như không còn mấy ai biết cụ nữa.
Khi cụ Thomas qua đời, ông Gee nghĩ rằng sẽ không ai đi đưa đám cụ nên ông quyết định đi để còn có người tiễn cụ Thomas đến nơi an nghỉ cuối cùng. Không có ai đi đưa cả, hôm đó trời lại mưa dầm, ướt lạnh. Khi quan tài đến nghĩa trang, có một quân nhân đứng ở cổng chờ, đó là một sĩ quan, nhưng trên áo mưa không thấy quân hàm.
Quân nhân đó đến bên huyệt dự lễ an táng. Xong lễ, ông ta tiến đến trước huyệt đưa tay lên chào theo nghi thức dành cho một vị vua.
Rồi ông Gee và quân nhân đó ra đi. Khi họ đang đi, gió thổi bật cái áo mưa của vị sĩ quan và ông Gee thấy quân hàm của ông ta: Quân hàm thiếu tướng.
Vị sĩ quan nói với ông Gee:
– Có lẽ ông ngạc nhiên không hiểu tôi làm gì ở đây. Nhiều năm trước đây cụ Thomas là giáo viên Trường Chúa Nhật của tôi. Tôi là một thằng bé ngỗ nghịch và là một thứ gai nhức nhối cho cụ. Cụ không hề biết cụ đã làm gì cho tôi, nhưng cả đời tôi mang ơn cụ Thomas và hôm nay tôi phải đến để nghiêng mình chào tiễn cụ lần cuối.
Công tác của chúng ta là gieo ra không chút nản lòng và phần còn lại hãy để cho Đức Chúa Trời. (WB).