Tôi đã đi chơi khuya đêm hôm trước, đó là những gì tôi thường làm mỗi tối thứ Bảy. Khi hai mươi tuổi, tôi đã cố tìm mọi cách để chạy trốn Chúa. Nhưng rồi đột nhiên, thật lạ lùng vì tôi cảm thấy được thúc giục để đi nhóm ở nhà thờ nơi bố tôi làm mục sư. Tôi mặc chiếc quần jean bạc màu, cái áo thun cũ mèm, đi giày cổ cao và lái xe xuyên qua thị trấn.
Tôi không nhớ bài giảng của bố hôm đó, nhưng tôi không thể nào quên bố đã vui thế nào thì thấy tôi. Bố đặt tay lên vai tôi và giới thiệu tôi với mọi người ông gặp. “Đây là con trai tôi!” ông tự hào giới thiệu. Niềm vui của ông trở thành bức tranh về tình yêu của Chúa đã đánh động tôi suốt hàng chục năm sau đó.
Hình ảnh Đức Chúa Trời là Người Cha yêu thương được lặp đi lặp lại trong suốt Kinh Thánh. Trong Ê-sai 44, vị tiên tri này đột ngột dừng lại những lời cảnh báo để công bố sứ điệp yêu thương của Đức Chúa Trời: “Hỡi Y-sơ-ra-ên mà Ta đã chọn… Ta sẽ đổ Thần Ta trên dòng dõi con và ban phước lành trên hậu tự con” (c.2-3). Ê-sai ghi lại câu trả lời cho thấy sự tự hào của họ. “Người nầy sẽ nói rằng: ‘Tôi thuộc về Đức Giê-hô-va;’ kẻ khác nữa viết trên tay mình rằng: ‘Tôi thuộc về Đức Giê-hô-va’” (c.5).
Dân Y-sơ-ra-ên ngang bướng thuộc về Chúa, như tôi thuộc về người bố nuôi của mình. Không gì có thể khiến bố ngừng yêu thương tôi. Bố đã giúp tôi hình dung về tình yêu thương của Cha Thiên Thượng đối với chúng ta.
Lạy Cha Thiên Thượng, chúng con thảy đều xuất thân từ những gia đình đổ vỡ theo cách này hay cách khác. Cảm ơn Ngài đã yêu thương chúng con và bày tỏ cho chúng con thấy tình yêu đích thực.
Tình yêu của Chúa khiến chúng ta cảm nhận sự thuộc về và địa vị mà mình khao khát.