MÙA CHAY
Tôn Vinh Sự Hy Sinh của Chúa Giê-xu
“Sau đó, Thánh Linh đem Đức Chúa Giê-xu vào hoang mạc để chịu ma quỷ cám dỗ. Sau khi kiêng ăn bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, Ngài đói”
(Ma-thi-ơ 4:1-2 Bản Truyền Thống Hiệu Đính).
MÙA CHAY LÀ MỘT THỜI GIAN BIỆT RIÊNG. Theo truyền thống, Hội Thánh biệt riêng thời gian để chuẩn bị tâm linh cho hai ngày lễ trọng trong năm.
– Mùa Vọng: 40 ngày chuẩn bị trước lễ Giáng Sinh.
– Mùa Chay: 40 ngày chuẩn bị trước lễ Phục Sinh.
Mùa Chay bắt đầu từ ngày Thứ Tư Lễ Tro. Đây là lúc người tín hữu được nhắc nhở tình trạng tro bụi, hư hoại, vô giá trị mình, và nhận biết nhu cầu LUÔN CẦN CHÚA để có thể sống đời sống có giá trị, có ý nghĩa mà Chúa đã đến để ban cho mình.
Giống như Mùa Vọng, Mùa Chay là thời gian để chúng ta mở lòng rộng hơn và hiểu Chúa sâu nhiệm hơn, để chờ ngày Thứ Sáu Thống Khổ và Phục Sinh đến. Đó không phải là thêm một ngày cho chúng ta đi nhà thờ, nhưng là cơ hội để chúng ta nhận lãnh ân sủng Đức Chúa Trời đã tuôn đổ xuống cho mình.
Khác với tinh thần trông đợi Chúa đến thăm viếng chúng ta trong Mùa Vọng, Mùa Chay là thời gian để chúng ta xét mình, ăn năn, thống hối khi chúng ta nhận biết bản chất tội lỗi và những việc mình đã làm không tôn vinh Chúa để ăn năn, quay về với Ngài.
Mùa Chay cũng là dịp để chúng ta tưởng nhớ sự khổ đau Chúa đã hy sinh vì chúng ta trên Thập Tự Giá. Mục đích không phải để chúng ta buồn rầu và tuyệt vọng, nhưng là đưa chúng ta đến niềm hy vọng của sự Phục Sinh, và ngày Chúa sẽ trở lại để lau ráo nước mắt của chúng ta (Khải Huyền 21:4).
Hành trình của Mùa Chay là hành trình của sự TỪ BỎ – KIÊNG những đều xác thịt ham muốn, từ bỏ cái tôi vị kỷ để sống theo ý Chúa, bước đi trong đường lối của Ngài. Hành trình Mùa Chay đưa chúng ta đến chân thập tự giá của Chúa Giê-xu…. để nơi đó chúng ta có thể nói như Sứ đồ Phao-lô: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20).
Con đường của Mùa Chay sẽ không kết thúc trong sự đau buồn ở thập tự giá, nhưng sẽ kết thúc trong niềm vui của ngôi mộ trống, nơi Chúa Giê-xu đã sống lại để chứng tỏ mọi tội lỗi chúng ta đã được tha thứ và chúng ta được ban cho đời sống mới trong Chúa Thánh Linh: Vui mừng và đắc thắng.
Đó chính là điều Kinh Thánh báo trước trong sách tiên tri Ê-sai. Chúa Giê-xu phục sinh để:
“Ban mão hoa thay cho tro bụi,
Dầu vui mừng thay cho tiếng khóc than,
Áo ngợi ca thay cho tâm hồn sầu thảm.
Để chúng ta được gọi là những cây sồi công chính,
Ðược CHÚA trồng để bày tỏ vinh hiển của Ngài”
(Ê-sai 61:3)
( Văn Phẩm Nguồn Sống)