Đọc: Gióp 2:11–13
Ba người bạn ngồi xuống đất với Gióp suốt bảy ngày đêm. — Gióp 2:13
Khi Jen, nhân viên của công viên giải trí, nhìn thấy Ralph quỵ xuống trong nước mắt, cô vội vàng đến giúp đỡ. Ralph là cậu bé mắc chứng tự kỷ, cháu khóc nức nở vì chuyến tàu lượn mà cháu chờ mong cả ngày đã bị hỏng. Thay vì vội vã đỡ cháu đứng lên hay an ủi để cháu cảm thấy tốt hơn, Jen đã ngồi xuống với Ralph, chấp nhận cảm xúc của cháu và để cháu khóc.
Hành động của Jen là ví dụ tuyệt vời về cách chúng ta có thể đến bên cạnh những người đang đau buồn hay khốn khổ. Kinh Thánh kể về sự đau đớn tột độ của Gióp sau khi ông mất đi nhà cửa, gia súc (thu nhập), sức khỏe và cái chết cùng lúc của mười đứa con. Khi các bạn Gióp biết về nỗi đau của ông, họ “từ xứ mình hẹn nhau đến để… an ủi ông” (Gióp 2:11). Gióp ngồi dưới đất trong đau đớn. Khi những người bạn đến, họ ngồi xuống với ông – trong bảy ngày – không nói gì vì họ thấy được nỗi đau quá lớn của ông.
Với bản chất con người, những người bạn của Gióp sau đó đã đưa ra những lời khuyên vô tình. Nhưng trong bảy ngày đầu tiên, họ đã tặng ông món quà là sự hiện diện thầm lặng và dịu dàng. Có thể chúng ta không hiểu nỗi đau của một người nào đó, nhưng chúng ta không cần phải hiểu để bày tỏ tình yêu chân thành, bằng cách đơn giản là ở bên cạnh họ.
Ai đã từng ở bên cạnh bạn trong những lúc khó khăn? Ai cần sự hiện diện của bạn ngày hôm nay?
Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài đã luôn ở bên con trong cả thuận cảnh lẫn nghịch cảnh. Xin giúp con trao tặng món quà là sự hiện diện của mình cho những người Ngài đặt để trên bước đường của con.
(Kirsten Holmberg)
www.hoithanhvuonnhoaz.com