Ê-sai 42:10-17Ta sẽ dẫn người mù đi trên đường chưa quen, dắt họ trên các nẻo chưa biết. — Ê-sai 42:16
Mọi người hỏi rằng liệu tôi có kế hoạch năm năm không. Làm sao tôi có thể lên kế hoạch năm năm cho tương lai mà tôi hoàn toàn không biết?
Tôi nhớ lại những năm 1960, khi còn là mục sư truyền giáo cho sinh viên tại Đại học Stanford. Tôi từng học chuyên về ngành giáo dục thể chất và rất thích ngành đó, nhưng chưa hề nghĩ tới lĩnh vực học thuật. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn không phù hợp cho vị trí mới này. Tôi dành hầu hết thời gian đi quanh khuôn viên trường, như người mù dò dẫm trong bóng tối, cầu xin Chúa bày tỏ điều tôi cần làm. Ngày nọ, một sinh viên bất ngờ đề nghị tôi hướng dẫn học Kinh Thánh cho nhóm của cậu ấy. Đó là khởi đầu.
Chúa không đứng trước ngã ba đường để chỉ đường đi: Ngài là người hướng dẫn, chứ không phải bảng chỉ đường. Chúa đồng hành cùng chúng ta, hướng dẫn chúng ta bước đi trên con đường mà chúng ta chưa hình dung được. Điều chúng ta cần làm là đi cùng với Ngài.
Con đường đó không hề dễ dàng; sẽ có “những gian khổ”. Nhưng Chúa hứa rằng Ngài sẽ “biến bóng tối thành ra ánh sáng” và “không từ bỏ chúng ta” (Ês. 42:16). Chúa sẽ ở cùng chúng ta trên mọi nẻo đường.
Phao-lô nói rằng Chúa “có thể làm trổi hơn bội phần mọi điều chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng” (Êph. 3:20). Chúng ta có thể lập kế hoạch và hình dung mọi thứ, nhưng đường lối của Chúa vượt xa kế hoạch của chúng ta. Vì thế, đừng giữ khư khư kế hoạch mà hãy tìm cầu ý muốn Ngài.
Chúa đã biến bóng tối của bạn thành ánh sáng trong những cách nào? Niềm vui lớn lao nhất của bạn khi bước đi với Ngài là gì?
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài vì chương trình của Ngài vượt xa trí tưởng tượng của con. Xin giúp con đi theo sự hướng dẫn của Ngài.
(David H. Roper)