Bởi Monica Brands
Đọc: Gióp 19:19-27
Ôi! Ước gì những lời tôi được ghi lại, được… khắc vào bia đá lưu lại đến muôn đời! — Gióp 19:23-24.
Sau khi nhận chẩn đoán đáng sợ về căn bệnh ung thư não hiếm gặp và không thể chữa khỏi, Caroline đã tìm thấy hy vọng và mục đích mới thông qua việc cung cấp dịch vụ độc đáo: cô tình nguyện chụp ảnh cho trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo và gia đình của các em. Thông qua dịch vụ này, các gia đình có thể ghi lại những khoảnh khắc quý giá bên con mình, cả những khoảnh khắc đau buồn lẫn “những khoảnh khắc đẹp đẽ mà chúng ta nghĩ là sẽ không tồn tại ở những nơi tuyệt vọng đó”. Cô nhận thấy rằng “trong những lúc khó khăn nhất, những gia đình đó… vẫn chọn yêu thương, bất chấp tất cả và vì tất cả.
Có điều gì đó vô cùng mạnh mẽ khi hiểu được sự thật của nỗi đau – cả thực tế tàn khốc của nó và cách chúng ta kinh nghiệm vẻ đẹp và hy vọng giữa lúc đau đớn.
Phần lớn sách Gióp giống như một bức ảnh đầy đau buồn, ghi lại cách chân thực hành trình Gióp đi qua sự mất mát khủng khiếp (1:18-19). Sau khi ngồi với Gióp trong nhiều ngày, các bạn của Gióp cảm thấy nỗi đau của ông quá lớn. Họ tìm cách giảm bớt nỗi đau của ông và giải thích đó là sự đoán phạt của Chúa. Nhưng Gióp không chấp nhận điều đó, ông khẳng định rằng những gì ông đang trải qua có ý nghĩa quan trọng và ước rằng lời chứng về kinh nghiệm của ông sẽ được “khắc vào bia đá lưu lại đến muôn đời” (19:24).
Qua sách Gióp, nỗi đau đó đã được “khắc ghi” – theo cách hướng chúng ta đến với Đức Chúa Trời hằng sống trong lúc đau buồn (c.26-27). Ngài sẽ gặp gỡ chúng ta trong nỗi đau của chúng ta, đem chúng ta vượt qua sự chết để bước vào sự sống phục sinh.
Việc chân thành đối diện với nỗi đau – thay vì né tránh – có thể mang đến sự chữa lành thế nào? Bạn đã từng kinh nghiệm ân điển và vẻ đẹp bất ngờ trong lúc đối diện với nỗi đau quá lớn ra sao?
Lạy Đức Chúa Trời đầy lòng nhân từ và thương xót, xin giúp con làm chứng cách trung thực với những ai đang trải qua nỗi đau, và xin giúp con chia sẻ với họ về niềm hy vọng Ngài ban. Amen
www.hoithanhvuonnhoaz.com